A-Z list
The Canterbury Tales
Watch

The Canterbury Tales

The Canterbury Tales

111 Phút

Country: Ý

Director: Pier Paolo Pasolini

Actors: Dan ThomasFranco CittiHugh GriffithJosephine ChaplinNinetto Davoli

Genres: Chính kịch, Hài Hước

0/ 5 0 votes
Vietsub #1
Movie plot

Dưới đây là bài viết hoàn chỉnh theo yêu cầu:

**The Canterbury Tales (1972): Khi Pasolini kể chuyện trần tục bằng ngôn ngữ điện ảnh**

"The Canterbury Tales" không chỉ là một bộ phim, nó là một chuyến du hành thời gian đầy táo bạo và trần trụi vào thế giới trung cổ qua lăng kính nghệ thuật độc đáo của Pier Paolo Pasolini. Dựa trên những câu chuyện bất hủ của Geoffrey Chaucer, bộ phim này không đơn thuần là tái hiện văn học; nó là một cuộc giải phẫu xã hội đầy khiêu khích, nơi dục vọng, tham lam và sự thánh thiện đan xen vào nhau một cách đầy mỉa mai.

Hãy tưởng tượng Chaucer, nhà văn vĩ đại, đang miệt mài sáng tác, nhưng thay vì chỉ nhìn thấy ngòi bút của ông lướt trên trang giấy, chúng ta được chứng kiến những câu chuyện ông viết trở nên sống động, đầy màu sắc và vô cùng... trần tục. Pasolini không ngần ngại phơi bày những khía cạnh thô thiển nhất của con người, từ những trò đùa tục tĩu đến những ham muốn thể xác, tạo nên một bức tranh chân thực và đôi khi gây sốc về cuộc sống thời trung cổ. "The Canterbury Tales" là một trải nghiệm điện ảnh không dành cho những tâm hồn yếu đuối, nhưng lại là một tác phẩm nghệ thuật không thể bỏ qua đối với những ai yêu thích sự độc đáo và dám đối diện với sự thật trần trụi.

**Có thể bạn chưa biết:**

* "The Canterbury Tales" là phần thứ hai trong "Trilogy of Life" của Pasolini, sau "The Decameron" (1971) và trước "Arabian Nights" (1974). Cả ba bộ phim đều nổi tiếng với việc khám phá tình dục và bản năng con người một cách thẳng thắn.
* Bộ phim đã giành giải Gấu Vàng tại Liên hoan phim Berlin năm 1972, khẳng định vị thế của Pasolini như một trong những nhà làm phim quan trọng nhất của thế kỷ 20.
* Dù gây tranh cãi vì nội dung táo bạo, "The Canterbury Tales" vẫn được đánh giá cao bởi giới phê bình nhờ tính nghệ thuật, sự trung thành với tinh thần của Chaucer và khả năng gợi mở những suy ngẫm sâu sắc về bản chất con người.
* Pasolini đã sử dụng những diễn viên không chuyên, hoặc ít kinh nghiệm diễn xuất, để tăng tính chân thực cho bộ phim, một phong cách đặc trưng trong các tác phẩm của ông.
* Doanh thu phòng vé của "The Canterbury Tales" không quá ấn tượng, nhưng bộ phim đã trở thành một tác phẩm kinh điển trong giới điện ảnh nghệ thuật và tiếp tục được nghiên cứu, phân tích cho đến ngày nay.
* Pasolini sau này đã hối hận về việc thực hiện Trilogy of Life, cho rằng nó đã trở thành một thứ hàng hóa và mất đi ý nghĩa ban đầu.


English Translation

**The Canterbury Tales (1972): When Pasolini Tells Earthly Tales Through the Language of Cinema**

"The Canterbury Tales" is not just a movie; it's a bold and raw journey through time into the medieval world through the unique artistic lens of Pier Paolo Pasolini. Based on the timeless stories of Geoffrey Chaucer, this film is not merely a literary reinterpretation; it is a provocative social autopsy where lust, greed, and holiness intertwine in an ironic manner.

Imagine Chaucer, the great writer, diligently writing, but instead of just seeing his pen glide across the page, we witness the stories he writes come to life, full of color and incredibly... earthly. Pasolini doesn't hesitate to expose the crudest aspects of humanity, from crude jokes to physical desires, creating a realistic and sometimes shocking picture of medieval life. "The Canterbury Tales" is not a cinematic experience for the faint of heart, but it is an unmissable work of art for those who love uniqueness and dare to face the naked truth.

**Things You May Not Know:**

* "The Canterbury Tales" is the second part of Pasolini's "Trilogy of Life," after "The Decameron" (1971) and before "Arabian Nights" (1974). All three films are famous for their frank exploration of sexuality and human instincts.
* The film won the Golden Bear at the 1972 Berlin Film Festival, confirming Pasolini's position as one of the most important filmmakers of the 20th century.
* Despite being controversial for its bold content, "The Canterbury Tales" is still highly regarded by critics for its artistry, its faithfulness to the spirit of Chaucer, and its ability to evoke deep reflections on human nature.
* Pasolini used non-professional or inexperienced actors to increase the authenticity of the film, a characteristic style in his works.
* The box office revenue of "The Canterbury Tales" was not particularly impressive, but the film has become a classic in the art film world and continues to be studied and analyzed to this day.
* Pasolini later regretted making the Trilogy of Life, believing that it had become a commodity and lost its original meaning.


中文翻译

**《坎特伯雷故事集》(1972):当帕索里尼用电影的语言讲述世俗的故事**

《坎特伯雷故事集》不仅仅是一部电影,它更是一次大胆而赤裸的时间之旅,通过皮埃尔·保罗·帕索里尼独特的艺术视角进入中世纪的世界。这部电影改编自杰弗里·乔叟的不朽故事,不仅仅是对文学的重新诠释,更是一次具有挑衅性的社会剖析,其中欲望、贪婪和神圣以一种讽刺的方式交织在一起。

想象一下乔叟这位伟大的作家,勤奋地写作,但我们看到的不仅仅是他的笔在纸上滑动,而是他所写的故事栩栩如生,充满色彩,而且非常……世俗。帕索里尼毫不犹豫地揭露了人类最粗俗的方面,从粗俗的笑话到肉体的欲望,创造了一幅关于中世纪生活的真实而有时令人震惊的画面。《坎特伯雷故事集》不是为胆小的人准备的电影体验,但对于那些热爱独特性并敢于面对赤裸真相的人来说,这是一部不容错过的艺术作品。

**你可能不知道的事情:**

* 《坎特伯雷故事集》是帕索里尼“生命三部曲”的第二部,前一部是《十日谈》(1971),后一部是《一千零一夜》(1974)。这三部电影都以坦率地探索性和人类本能而闻名。
* 该片荣获1972年柏林电影节金熊奖,巩固了帕索里尼作为20世纪最重要的电影制作人之一的地位。
* 尽管因其大胆的内容而备受争议,但《坎特伯雷故事集》仍然因其艺术性、对乔叟精神的忠实以及引发对人性的深刻思考的能力而受到评论界的高度评价。
* 帕索里尼使用非专业或缺乏经验的演员来增加电影的真实性,这是他作品中一种独特的风格。
* 《坎特伯雷故事集》的票房收入并不特别令人印象深刻,但这部电影已成为艺术电影界的一部经典之作,至今仍在被研究和分析。
* 帕索里尼后来后悔制作了“生命三部曲”,认为它已经变成了一种商品,失去了最初的意义。


Русский перевод

**Кентерберийские рассказы (1972): Когда Пазолини рассказывает земные истории языком кино**

«Кентерберийские рассказы» — это не просто фильм; это смелое и откровенное путешествие во времени в средневековый мир через уникальную художественную призму Пьера Паоло Пазолини. Основанный на бессмертных рассказах Джеффри Чосера, этот фильм — не просто литературная интерпретация; это провокационное социальное вскрытие, где похоть, жадность и святость переплетаются в ироничной манере.

Представьте себе Чосера, великого писателя, усердно пишущего, но вместо того, чтобы просто видеть, как его перо скользит по странице, мы видим, как истории, которые он пишет, оживают, полные красок и невероятно... земные. Пазолини без колебаний обнажает самые грубые аспекты человечества, от грубых шуток до физических желаний, создавая реалистичную и иногда шокирующую картину средневековой жизни. «Кентерберийские рассказы» — это не кинематографический опыт для слабонервных, но это обязательное к просмотру произведение искусства для тех, кто любит уникальность и осмеливается взглянуть в лицо голой правде.

**Что вы, возможно, не знаете:**

* «Кентерберийские рассказы» — вторая часть «Трилогии жизни» Пазолини, после «Декамерона» (1971) и перед «Арабскими ночами» (1974). Все три фильма известны своим откровенным исследованием сексуальности и человеческих инстинктов.
* Фильм получил «Золотого медведя» на Берлинском кинофестивале 1972 года, подтвердив позицию Пазолини как одного из самых важных режиссеров 20-го века.
* Несмотря на противоречивость из-за своего смелого содержания, «Кентерберийские рассказы» по-прежнему высоко ценятся критиками за артистизм, верность духу Чосера и способность вызывать глубокие размышления о человеческой природе.
* Пазолини использовал непрофессиональных или неопытных актеров, чтобы повысить аутентичность фильма, что является характерным стилем в его работах.
* Кассовые сборы «Кентерберийских рассказов» не были особенно впечатляющими, но фильм стал классикой в мире артхаусного кино и продолжает изучаться и анализироваться по сей день.
* Пазолини позже сожалел о создании «Трилогии жизни», полагая, что она превратилась в товар и утратила свой первоначальный смысл.

Show more...